Chỉ còn một thông tin quan trọng nữa thôi và tớ biết mình có thể nói luôn lúc này.Cả gia đình của James cũng vậy, cứ than van mãi.Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ.Cuối cùng, anh viết thêm vào bên dưới những dòng đã có:- Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười.Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa.Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai.- Cậu hãy ngồi xuống đi.Một buổi tối nọ, vì phải giải quyết một số công việc còn tồn đọng nên James lại một lần nữa để lỡ bữa tối cùng gia đình.Thật ra, chính tôi mới là người gây ra những việc đó.
