Vậy muốn dẫn dụ người khác cho họ nghĩ như mình, bạn phải theo quy tắc thứ nhất này: Một lần được ông tiếp, tôi hỏi ông bí quyết của sự thành công đó. Ông Lawes, giám đốc khám Sing Sing còn nói: "Đối với một quân vô lại, muốn cho được việc, chỉ có mỗi một cách là tỏ vẻ tin cậy nó, đãi nó như một công dân lương thiện và đáng trọng, cứ nhận ngay rằng nó trung thực, đứng đắn.
Chẳng may, ông thầy đầu tiên dạy nó ca làm cho nó thất vọng: "Giọng mày ca như xé tai người ta". " Đứa nhỏ có kể vào đâu những lời đó. Các bạn muốn gây thiện cảm không? Hãy làm như con Cún: Quên mình và thương người.
Và để trả ơn tôi, họ đã tán trợ những cải cách triệt để của tôi về pháp chế". Ông có thói quen mỗi ngày đi dạo qua hết các gian hàng của ông. Tôi đã chứng tỏ rằng ông ấy lầm.
Ngôn ngữ ông thiệt lịch sự: ông cho tôi cảm tưởng rằng nếu tôi chịu nhận vinh dự lớn đó, thì tức là ban cho ông một đặc ân". Mười một ngày sau, ông đau phổi mà chết tại một nhà ga. Đừng chỉ cho người ta thấy rằng người ta lầm lộn, đừng làm cho người ta tức giận, trái lại phải biết khôn khéo.
Thiệt là một cha thú tội với con, âu yếm cảm động và thân mật! Cứ ngọt ngào, không tốn sức mà làm cho các ông tòa phải theo ý kiến ông. 000 nhà đại lý đã hưởng lời trong cuộc tuyên truyền đó, và vài trăm bức thư hồi âm tôi đã nhận được chứng tỏ rằng những nhà đại lý rất hài lòng về cách hợp tác đó.
Tại sao cứ luôn luôn nói tới cái mà chúng ta muốn? Thực là vô ích, ngây thơ và vô lý. Thanh niên bây giờ không biết thế nào là một ngôi nhà đẹp. Người ta đã công nhận giá trị tài năng của anh.
Kết quả ra sao? Bà khoe nhiều lần với bạn bè rằng: "Nhờ lòng âu yếm của nhà tôi mà đời tôi là một chuỗi dài hạnh phúc". - Thưa bà, tôi ân hận đã làm phiền bà. ý nghĩ đó tự nhiên làm nở nụ cười trên môi tôi.
Đó là quy tắc thứ 7. Nguyên do ở đâu? Ông Ken Dyke đích thân chỉ cho bạn đây: "Sau khi học những lớp giảng của ông Dale Carnegie, tôi làm cho những bức thư tôi gởi để dò tình hình, công hiệu tăng lên một cách lạ lùng. Thượng đế hình như cũng ghét bỏ chúng ta và tôi không còn một mầm hy vọng nào hết!".
Hai người lại đứng trước cửa sổ, ông Eastman nhũn nhặn và kín đáo như thường lệ, lấy tay chỉ những công cuộc ông đã gây dựng để giúp nhân loại. Rồi có lẽ bạn muốn hấp tấp coi tiếp ngay chương sau. Châm ngôn của ông là: "Đừng xét người, nếu ta không muốn người xét lại ta".
Thomas, và giao cho ông này công việc khó khăn đi thâu những số tiền đó. "Ông ta chắc là tuyệt nhiên không ngờ tôi trả lời như vậy - ông Detmer kể lại. Nhớ được tên đó, đọc nó được một cách dễ dàng, tức là khen người đó một cách kín đáo và khôn khéo.