Đời Thanh có một học sĩ là Đồng Dẫn Niên rất có danh tiếng cho nên tự phụ tài cao.Thanh Đảo Hạnh Nam tiên sinh đã sử dụng tâm lý này của con người.Một hôm tuyết lớn, cụ đến ông phú hộ trong làng vay tiền, vừa may hôm đó phú hộ đang vui bèn cho cụ vay ngay hai đồng bạc trắng, lại còn bảo “Cầm đi mà tiêu, không cần trả lại!".Một ông quan mới nhậm chức, trong nhà có vợ con đầy tớ hầu hạ, bên ngoài có các thầy lại quân hầu bủa vây.Anna rất sùng bái Dotoiepki, làm việc rất nghiêm túc.Dẫn Niên cho là dân quê mù chữ, không hiểu nghĩa nên cũng không cần chữa lại và mượn tên người bạn đồng niên là Hoàng Điện Soạn ký vào quạt rồi đưa cho cụ già.Nếu anh quan tâm người già yếu người tàn tật ở xung quanh, giúp đỡ an ủi họ thì người ta cho anh là người lương thiện.Mỗi lần tranh cãi tất anh ta đều phải giơ cờ trắng xin hàng.Xin hãy uống một cốc rượu! Đợi khi nào kim đào trên cây chín sẽ mời tướng quân ăn trước.* Khi phải làm thêm giờ, nếu nói với nữ nhân viên: “ Cô có thể đi về" thì không những không được lòng họ mà còn bi con là xem thường họ.